Diễn Đàn Lớp 11B1 THPT Gò Vấp
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Lớp 11B1 THPT Gò Vấp

† oOo ™®_B1_®™ oOo †
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

Share | 

 

 Người con trai hoàn hảo - Kì cuối: Không đề

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Người con trai hoàn hảo - Kì cuối: Không đề EmptySat Apr 03, 2010 4:28 pm

biryul
biryul

Super mod

Nam
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 321
Points Points : 6907
Join date Join date : 13/03/2010
Đến từ Đến từ : land of god

Bài gửiTiêu đề: Người con trai hoàn hảo - Kì cuối: Không đề

[You must be registered and logged in to see this image.]
Lần đầu tiên tôi và Túy cùng đi thả diều... Bầu trời trong xanh, sâu cao vời vợi... Ánh nắng chiều nhẹ nhàng ve vãn những cụm hoa nhỏ li ti...

"Trả lời chị thật lòng nhé..."

"..." - Túy im lặng, thẳm sâu trong đôi mắt là một bầu trời chứa cánh diều

"Em có đúng như những gì "người ta nói" không?"

"Người ta nói gì chị nhỉ?"

"..." - Sao khó diễn đạt quá... Cổ họng tôi nghẹn đắng... Sự đau khổ tràn trề trong huyết quản... Nói ra điều ấy, Túy buồn, tôi sẽ lại càng buồn gấp đôi. Nhưng nếu không nói, nỗi âu lo của tôi cứ chất chứa trong lòng, làm sao có thể chịu đựng? Mà sự mơ hồ của tôi vẫn nhập nhằng... Túy nam tính và ga lăng thế cơ mà... Trời ơi, đau đầu quá đi thôi...

"Chị cứ nói..."

"Người ta nói em chưa bao giờ có tình cảm đặc biệt với con gái, phải vậy không? Chưa bao giờ và sẽ không bao giờ, phải không?" - Tôi gằn giọng

"Chị có tin em không?" - Túy nói giọng xa vắng

"Chị chưa bao giờ tin những gì người ta nói..."

"Vậy thì đừng bận tâm. Chị nhé... Cứ vô tư như chị của em là đủ... Em chỉ cần chị tin là được rồi..." - Túy nới thêm dây diều... Gió mỗi lúc một mạnh, mà tôi thì vẫn cảm thấy trong cổ họng và hốc mắt nóng ran...

"Đối với em, chị là gì? Đừng nói chỉ là chị nhé" - Có vẻ như tôi sắp khóc, và Túy thì không nhìn tôi lấy một lần...

"Chị là một người đặc biệt đối với em... Chị quan trọng trong cuộc sống của em, chị hiểu em và chị tin em... Tuy có những điều em không thể kể với chị nhưng thật sự, chị là người quan trọng..."

"Chỉ vậy thôi?"

"Không hẳn..."

"Bên cạnh em, dường như ranh giới "đúng - sai" bị xóa nhòa... Chị không thể phân biệt được bất cứ điều gì... Chẳng lẽ em không hiểu?"

"Em hiểu..."

"Thế tại sao em lại cứ vẫn giấu giếm chị nhiều điều? Tại sao? Nếu xem chị là đặc biệt thì em phải..."

"Em không muốn chị buồn... Em không muốn đánh mất niềm tin nơi chị... Và em không muốn... Ờm, không muốn mất đi cảm giác được yêu thương... Em rất cô đơn, chị à, và..., khó ai hiểu được... Cảm giác khi được yêu rất hạnh phúc. Em sợ chị đau khổ, vì em hiểu được cảm giác đau khổ khi bị từ chối tình cảm, nó khủng khiếp thế nào" - Túy cười, một nụ cười hài lòng, một nụ cười yêu cuộc sống...

"Nói vậy là..."

"Em nhắc lại, chị có tin em không?" - Túy bắt đầu lớn giọng...

"Em dùng "đòn tâm lý" với chị à?"

"Vậy là chị sẽ mãi mãi không bao giờ hiểu được em" - Túy cười nửa miệng

Tôi đau. Chưa bao giờ đau như bây giờ...

"Ừ, chưa bao giờ chị hiểu rõ về em cả" - Tôi cười, một nụ cười giả tạo

"Chị còn ngây thơ lắm... Và cứ nên như thế thì tốt hơn..." - Túy chăm chú vào cánh diều...

"Vậy là... Hóa ra em không hoàn hảo... Tất cả những vỏ bọc bên ngoài mà em tạo ra với chị, chỉ là... Ừ, như một giấc mơ... Cảm ơn em đã cho chị những niềm vui trong 6 tháng qua... Cảm ơn em, rất nhiều..." - Tôi cười trong nước mắt

"Em biết mà... Chị cũng như những người khác thôi. Biết được sự thật thì xa lánh, xem thường, này nọ... Đó là lý do em không muốn kể đấy... Chúng ta không hợp nhau về quan điểm rồi chị ơi..."

Tôi chạy vụt đi, vừa chạy vừa hét lên. Mọi đau khổ, mọi âu lo, mọi hồ nghi trong 6 tháng qua, bỗng đông cứng thành âm thanh và được giải tỏa trong phút chốc... Nước mắt tôi rơi như mưa và nỗi đau làm tôi thắt từng khúc ruột. Tim tôi đập mạnh và thỉnh thoảng tôi lại vấp té vài lần vì vấp phải những đống gạch lổm nhổm tại bãi đất trống ở một khu đô thị... Tôi chạy mà không biết mình chạy đi đâu... Nhưng tôi có nghe sau lưng mình một tiếng thét, một tiếng thét không rõ ý nghĩa... Tôi đoán chắc là của Túy...

o0o

Hai tuần trôi qua..., tôi không qua lớp V1. Tôi invi vĩnh viễn nick Túy. Nhiều lần tính nhắn tin cho hắn rồi lại thôi...

Nhưng rồi tình cảm tôi dành cho hắn quá lớn...

"Chị không quan tâm em thế nào... Chị vẫn là chị của em, ít nhất theo nghĩa...đen!"

"Ố ồ... Chị mà trẻ con hơn em mới ghê :-P"

"Và là bạn của em theo nghĩa bóng" - Tôi đánh máy

"Là sao? Nói rõ hơn đi. Bóng quá chói mắt, em không hiểu nổi..."

"Tình cảm chị dành cho em vẫn còn...Happy"

"Chậc... Chị à... Em cảm thấy thật có lỗi đấy..."

Và rồi tôi vẫn trò chuyện với Túy như xưa... Có điều, cách cư xử của hắn khác đi rồi... Có vẻ dè chừng và cẩn trọng...

o0o

"Ta bắt gặp hắn và Vũ cùng đi học chung..." - Nhím nói rất khẽ...

"Thì sao?" - Tôi hời hợt

"Nghe người ta đồn là..."

"Thôi thôi được rồi..." - Tôi giơ hai tay lên cao - "Ngươi đừng nói gì nữa cả... Một khi chấp nhận được cuộc sống của Túy, dần dần ta sẽ thích nghi được và hắn dần cũng trở về chính mình thôi"

"Bên cạnh Vũ, hắn mới là chính mình" - Nhím nói

"Im ngay!" - Tôi hét lên, sừng sộ

"Thôi được..." - Nhím ra khỏi phòng tôi, lặng lẽ về nhà... Chắc cô nàng cũng thông cảm cho sự rối bời của tôi...

o0o

Vài hôm sau, giờ ra chơi nào, sang lớp Túy, tôi cũng không thấy hắn...

Nhắn tin không trả lời, gọi điện thì ò e í...

Lên mạng, nick hắn xám xịt... Gửi rất nhiều offline messages mà không thấy hồi âm...

o0o

Nỗi đau của tôi quá lớn và quá nhiều nên giờ tôi không còn cảm giác nữa... Tình yêu cũng thế vơi dần, cạn dần và hết veo...

Tình đầu... Ôi... Dường như một phần niềm tin của tôi đã bay cao, bay xa ở nơi nào đó... Còn nỗi đau nào hơn như thế không?

Thỉnh thoảng, đến bây giờ, ngồi ngẫm lại, tôi vẫn thấy xót xa... Có những điều không ai hiểu nổi, mà dù cố gắng hiểu, tất cả cũng chỉ như sương khói, mơ hồ, mông lung...

18 tuổi. Tôi vẫn chưa có mối tình nào... Có lẽ do dư âm của tình đầu còn đọng lại, quá nhiều, quá đẹp... Bật vội một bài hát, tôi nghe bâng quơ giai điệu rồi ngủ thiếp đi khi nào không hay...

"Nắng tắt trên con đường dài... Kí ức hôm qua mệt nhoài..."



 

Người con trai hoàn hảo - Kì cuối: Không đề

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Welcome to you!
««♥»»--B1-FORUM.CO.CC--««♥»»
-‘๑’- Chào mừng bạn đến với diễn đàn của lớp 11B1 -‘๑’-
-‘๑’- Khóa 2009-2011 trường THPT Gò Vấp !!! -‘๑’-
-‘๑’- Chúc bạn có những phút giây vui vẻ ! -‘๑’-

-‘๑’-» Nếu đã có tài khoản, đăng nhập tại đây:«-‘๑’-
Username:
Password:
Remember me?

»»» Chưa có tài khoản? Nhấn vào đây để đăng ký «««
Sử dụng mã nguồn PhpBB2
© 2009 - 2010 Nhóm phát triển website và thành viên .
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.


Forum Blogtruyen
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất