| ĐÓNG VAI THẦN TÌNH YÊU
Dù đi học xa nhà, Nhóc vẫn gọi điện cho ông anh trai Nhóc, tức là tôi vào mỗi cuối tuần, buôn dưa lê về tất cả những "latest news" và "hottest boys" ở trường đại học.
Hôm nay thì Nhóc đang ngượng nghịu kể về Mr. Là-Tất-Cả của Nhóc. Nào là anh ta trên cả tuyệt vời, nào sắp tới là kỷ niệm một tháng ngày hai đứa yêu nhau. Nhóc cứ nghĩ liệu chàng có nhớ không, hay sẽ quên? Và nếu chàng quên, thì liệu có phải chàng không quan tâm đến Nhóc?
Là một ông anh trai, qua kinh nghiệm của chính bản thân mình, tôi hầu như chắc chắn rằng anh chàng kia sẽ... quên. Nhưng làm sao tôi có thể nói ra điều đó với Nhóc?
Và thực ra, tôi cũng thấy khổ thân Mr. Là-Tất-Cả. Chắc chắn cậu ta còn không nhớ cả sinh nhật của chính mình. Cũng là vì cô em tôi quá lãng mạn thôi.
Tối muộn 8.3, tôi đi mua một bó hoa thật bự, và sáng hôm sau cố gắng bỏ cái thói quen ngủ nướng, dậy thật sớm, lái xe đến trường Đại học của Nhóc. Từ xa, tôi đã thấy Nhóc ngồi một mình buồn thiu trong vườn trường. Chắc chắn là không có gì xảy ra hết. Không thiệp. Không kẹo. Không hoa. Không ai nhớ. Và việc này cũng không làm tôi ngạc nhiên.
Tôi lái xe đi ngay lập tức. Tôi tới nhà Mr. Là-Tất-Cả. Tất nhiên, tôi nói hôm nay là ngày gì (cậu ta cũng không tỏ mấy cảm xúc và "đã yêu nhau thì ngày nào chẳng... như nhau"). Tôi nói rằng "chẳng may" tôi được tặng một bó hoa đẹp mà không biết làm gì, và rằng bó hoa sẽ hỏng mất nếu để trong xe ôtô cả ngày. Thêm vài câu thuyết phục nữa, cậu bé cũng đồng ý là sẽ đến thăm Nhóc với bó hoa của tôi.
Tất cả những gì tôi biết sau đó là Nhóc nhẩy tưng lên vì vui sướng, kể về ngày kỷ niệm cho tất cả những ai sẵn sàng nghe. Anh ấy đã không quên! Anh ấy chỉ để mình chờ suốt sáng để làm cho mình ngạc nhiên thôi! Nhóc gọi điện cho tôi, kể rằng Mr. Là-Tất-Cả đã dẫn Nhóc về nhà giới thiệu với bố mẹ, và rằng cậu ấy đã tặng một bó hoa đẹp nhất từ trước đến nay. Thật hoàn hảo!
Tôi bảo Nhóc rằng Nhóc quả là cô gái may mắn nhất thế giới.
Chỉ có một điều Nhóc còn băn khoăn, đó là tại sao cậu bé biết đúng loại hoa Nhóc thích. Nhưng cậu bé không chịu nói ra. Nhưng đâu có quan trọng gì! Cậu bé đã nhớ, thế là đủ!
Đây là câu chuyện 8 năm về trước. Tháng sau, Nhóc và Mr. Là-Tất-Cả (từ đó về sau luôn nhớ mọi ngày kỷ niệm và có những hành động lãng mạn siêu độc đáo mà chính tôi cũng phải ghen tỵ) sẽ chuẩn bị lễ kết hôn.
Việc tôi đóng vai thần Tình Yêu mãi mãi là một bí mật giữa tôi và Mr. Là-Tất-Cả, bí mật giữa những người đàn ông. | |