| Đây không phải là một chuyện bắt đầu bằng câu "ngày xửa ngày xưa" mà có thể gọi nó là "cổ tích thời hiện đại".
Tại một trạm xăng đang đông khách...
Nhân viên đổ xăng thản nhiên, hời hợt bán xăng cho khách hàng. Những vị khách thì ai cũng mang vẻ mặt không mấy gì là vui vẻ, họ suy tư, nhìn xa xăm. Xăng lên, đâu ai muốn đổ vào lúc này, nhưng cũng phải miễn cưỡng. Hoặc đổ xăng, hoặc trì hoãn cuộc sống bộn bề với bao công việc đang chờ phía trước...
Chợt có một chiếc xe gắn máy cà tàng tống ba vọt nhanh vào sân, người ở giữa máu me tuôn như suối, làm mọi người phát hoảng trong phút chốc, phải né tránh. Anh chàng cầm lái nói như van nài các anh nhân viên bán xăng:
"Mấy anh làm ơn...Hiện tại có một người bị tai nạn giao thông, mọi người đã thấy rồi đấy. Nhưng xe em hết xăng rồi, không thể chạy được lâu. Đường đến bệnh viện còn xa quá! Em là sinh viên mới ra trường, chưa có việc làm. Sự việc xảy đến quá bất ngờ, em không mang theo tiền, các anh làm ơn...cho em mua thiếu một ít xăng không? Ngày mai ghé qua, em sẽ trả tiền, thật đấy!". Nói xong, cậu thở hổn hển. Cô gái ngồi trên xe đang cố giữ thăng bằng người bị tai nạn, mắt rươm rướm khóc.
"Mày nghĩ mày là ai? Mày ở cõi trên hay sao mà không biết xăng đang lên giá? Một người lạ hoắc như mày, ai tin được? Ai cũng như mày chắc tụi tao sạt nghiệp quá! Tụi tao chỉ làm công, lỡ mày đánh bài chuồn luôn thì tiền đâu để bù vào, nói sao với chủ? Thôi, đi chỗ khác chơi, tống ba là vi phạm luật giao thông đấy nhé!"
"Các người....." - Anh sinh viên có vẻ rất bất bình, nhưng cũng chẳng giải thích gì thêm. Những khách hàng xung quanh xì xầm, nhưng họ vẫn ì ra đấy, chẳng giúp gì.
Nhưng rồi, phép màu xuất hiện...
Một anh tài xế taxi của hãng X, nhìn rất trẻ, đang đổ xăng. Thấy có chuyện, anh tiến lại gần sau khi đưa một xấp tiền cho nhân viên tại trạm xăng, rồi de xe đến gần. Hiểu ra sự việc, anh nói: "Hai cô cậu đem xe gửi ở chợ đối diện trạm xăng, rồi đưa người bị nạn lên xe cùng với tôi, tôi chở đến bệnh viện, nhanh lên không thì nguy hiểm đấy!"
Đây không phải là "buồn ngủ gặp chiếu manh" nữa, mà có thể gọi là "bắt được vàng". Anh sinh viên mừng rỡ đi gửi xe thật nhanh, rồi vào xe taxi ngay. Anh tài xế phụ cô bé khiêng người bị nạn. Các "nhân" trong trạm xe cứ trố mắt nhìn.
Anh tài xế lái xe đi, không quên buông một câu: "Một lũ thiếu tình người!"
Điện thoại anh tài xế rung lên, đầu dây bên kia nói nghe rõ mồn một. Nội dung là, bảo anh tài xế hãy đến một ngôi biệt thự tại khu đô thị P, chở họ đến bệnh viện nào đó. Anh tài xế cũng trả lời lại: "Sếp thông cảm, hiện tại tôi cũng đang chở khách đến bệnh viện, họ bị tai nạn, nhưng lại không có tiền, để lâu nguy hiểm lắm!". Đầu dây bên kia hét lên: "Anh tưởng xăng rẻ lắm hả? Anh làm thuê hay anh là chủ đây? Khách hàng ban nãy là bà A, khách ruột của công ty chúng ta, bà ấy luôn muốn anh chở, bây giờ tôi biết nói sao đây, hả? Công ty chúng ta hoạt động để kiếm tiền, đâu phải để làm từ thiện? Anh phải chịu trách nhiệm về chuyện này khi về công ty". "Đến bệnh viện rồi, tôi cúp máy đây, chào sếp!"
***
"Ơ, anh tài xế K đó sao?"
"Ơ, chào bà! Thật trùng hợp quá! Xin lỗi vì không đưa bà đến bệnh viện được, tôi phải cứu một người bị tai nạn giao thông. Chuyện đời mà, không lường trước được gì cả"
"Trời! Người bị tai nạn giao thông...chính là con gái tôi đấy!"
"Sao?" - anh tài xế, chàng sinh viên và cô gái cùng thốt lên
"Trước đó, tôi được một cô gái, có lẽ là cô này (bà chỉ tay vào cô gái đang đứng cạnh anh sinh viên) gọi, cô ấy bảo rằng có số điện thoại di động của tôi trong bóp của người bị tai nạn, và nhắn tôi đến đây. Thì ra đó là con gái, ôi trời ơi con tôi..." - Bà bật khóc...
"Mà, hai anh chị đây là gì của con tôi vậy?"
"Dạ, nói thật với bác, bọn cháu chỉ là...người đi đường thôi ạ! Thấy việc nguy cấp quá, mà người dân cứ bu vào nhìn, trong khi người bị nạn mất máu nghiêm trọng. Bọn cháu đang trên đường đi xin việc làm, thấy cảnh này không đành lòng, nên chở bạn ấy đi luôn. Trên đường đi thì lại hết xăng, không có tiền đổ, lại gặp anh tài xế tốt bụng này..." - Nói xong, anh chàng gửi trả chiếc bóp của cô gái bị tai nạn cho bà A.
"Cảm ơn hai cô cậu. Thật không biết lấy gì để đền đáp xứng đáng. Thật quá bất ngờ. Lúc nãy gọi đến công ti taxi nơi anh K làm việc, nghe sếp của anh ta quát mắng ghê lắm. Không ngờ bỏ khách hàng để đi giúp người. Tấm lòng của ba người quả là đáng quý. Không có những người như các cô cậu, không biết con gái tôi sẽ ra sao"....
***
Và dĩ nhiên, câu chuyện kết thúc rất có hậu, các bạn ạ! Anh tài xế được tuyên dương, thăng chức (theo lời đề nghị của bà A, chứ ban đầu anh ta đáng lẽ bị kỉ luật). Hai cô cậu sinh viên được thực tập đúng chuyên ngành ngay tại công ty mà bà A đang làm giám đốc...
Thế đấy, trời không phụ lòng người....
Hãy sống theo quan điểm: "Cứ cho đi, rồi sẽ nhận lại!". | |