Diễn Đàn Lớp 11B1 THPT Gò Vấp
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Lớp 11B1 THPT Gò Vấp

† oOo ™®_B1_®™ oOo †
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

Share | 

 

 Kẻ thù của trái tim

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Kẻ thù của trái tim EmptyFri Apr 02, 2010 10:55 pm

biryul
biryul

Super mod

Nam
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 321
Points Points : 6907
Join date Join date : 13/03/2010
Đến từ Đến từ : land of god

Bài gửiTiêu đề: Kẻ thù của trái tim

[You must be registered and logged in to see this image.]
Hắn suốt ngày lẽo đẽo theo nó, gây sự, chọc tức nó rồi lại cười hả hê. Đã vậy hắn còn đặt cho nó biệt danh “chó lùn”.

5h chiều. Chiếc xe bus mới lừ lừ tới bến đỗ của nó, bước xuống xe sau một hồi chen lấn, xô đẩy, nó thở phào một cái. Nó đã quá mệt với một ngày bị hắn tra tấn .Khổ quá! Bao giờ kết thúc cuộc nói chuyện giữa nó và hắn cũng là:

- Chó lùn!

- Đi đi, tớ thề không đội trời chung với cậu !

Nó hét câu đó không biết bao nhiêu lần rồi. Tại sao trời sinh ra nó lại còn sinh ra hắn???? để giờ nó khổ thế này đây. Hắn suốt ngày lẽo đẽo theo nó, gây sự, chọc tức nó rồi lại cười hả hê. Chẳng biết từ bao giờ hắn đặt cho nó cái biệt danh “chó lùn”. Điên quá…..!!!. Nghĩ mà thấy uất, nó lùn nhất lớp, lúc nào cũng toe toét, tung ta tung tấy nhưng cái biệt danh đó…, sao hắn dám. Hix, không buồn nghĩ nữa. Nguẩy đuôi tóc một cái nó rảo bước đi về giữa ánh nắng mỏng manh cuối ngày đông, con đường đi từ bến xe về nhà khoảng 1km kéo dài theo một miền đê. Có lẽ nó thích nhất khoảng không gian này,nơi nó cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái và bình yên. Ngồi xuống lớp cỏ nhuốm màu vàng của gió đông se lạnh, lặng nhìn bầu trời, mặt nước, những cô bác đang hối hả đạp xe về nhà. Nó nghĩ xa xôi lắm. Nó nhớ những tháng ngày men theo triền đê đi học, nhớ những buổi chiều thả diều, chơi cùng lũ trẻ trong xóm, giờ nó đã là cô bé ở cái tuổi thật đẹp- 18. Và chỉ vài tháng nữa thôi nó sẽ thi đại học, nó sẽ đi xa khi đậu đại học, nó sẽ không có những lúc ngồi đây để nghĩ chuyện nó,chuyện đời.

Còn vài tháng nữa! Sắp thi đại học, sắp chia tay lớp 12, hẳn nó sẽ nhớ mọi thứ lắm. Nhớ lũ bạn nhí nhố của nó, nhớ hội xe bus- đội quân mười lăm nhóc lớp 10 có, 11 có, 12 có, đông vui náo nhiệt, vui buồn đều tưng bừng cả hội.

Mỗi lần bước về trên con đường mòn ấy nó dường như thấy mọi thứ vội vã hơn một chút. Có lẽ thời gian không còn nhiều với nó. Khi xa rồi nó sẽ buồn lắm. Nhưng có một người mà tránh xa hắn hẳn cuộc đời nó sẽ tươi sáng lắm. “Mình thề không đội trời chung với hắn”. Nó lẩm nhẩm đầy tức giận.

Buổi sáng thứ sáu ngày 20-11, hội thi nét đẹp học đường của trường nó diễn ra. Tất nhiên nó là đội trưởng đội cổ vũ. Hí hí. Sáng hôm đó, thật náo nhiệt. Nhìn đội quân lớp nó bóng bẩy ghê. Đang hí hoáy với hoa để tặng khi lũ nó trình diễn xong thì

- Chó lùn! Cậu xem quần áo tớ đã ok chưa?

Nó đã chuẩn bị sẵn câu chửi hắn nhưng khi quay lại… Choáng! hình như không còn là hắn đáng ghét ngày thường, trong bộ gilê đeo nơ chỉn chu trông hắn (nó thề) giống như hình tượng của chàng bạch mã trong giấc mơ của hầu hết bọn con gái. Hắn cười toe toét, lần đầu tiên nó không thấy ghét cái răng khểnh lúc nào cũng thò mặt ra trình diện mỗi khi hắn cười, cũng là lần đầu tiên nó quên mất cái cục tức chực trào ra khi nghe thấy biệt danh của nó. Nó mỉm cười và giơ tay ra hiệu No 1. Hắn hí hửng

-T đi ra đây, chó lùn ạ, sắp diễn rùi.

Nó hào hứng ra khán đài chọn vị trí ưng nhất. Nhỏ con nên dễ chen, hi hi. Sau tiết mục trình diễn thời trang quá tuyệt vời là tiết mục văn nghệ của lớp nó. Tất nhiên là hắn xuất hiện. Tiếng hò reo ầm ĩ vang lên. Dẫu biết hắn là hot boy, đạt giải ba quốc gia môn Tin học năm lớp 11, là một cán bộ Đoàn trường năng nổ, đẹp trai baby, và có giọng hát chết người, nhưng nó không ngờ fan của hắn cuồng nhiệt, đông đảo thế. Nó nghến một mắt nhìn đám đông rồi cười một cách nham hiểm. Kẻ thù không đội trời chung với nó lại là người nổi tiếng, vinh dự thật. Ngày hôm đó thật vui, lớp nó nổi bật nhất. Thi xong cả lũ kéo nhau đi ăn lẩu và đi hát. Thật lạ, có một ngày mà nó không bực tức vì hắn.

Tháng 1 gần đến, tiết trời vẫn còn rất lạnh, Tết năm nay về muộn, gió rét cũng nấn ná lâu hơn. Càng gần ngày thi nhìn lũ bạn nó, giờ chúng không còn thời gian cho nhau nữa rồi, đứa nào cũng lao vào học. Cuộc sống của nó vẫn cứ thế diễn ra, cho đến một hôm, bố nó gọi nó vào phòng và nói rằng một tháng nữa nó sẽ chuyển ra Hà Nội học. Định khi nó thi đâu đại học thì chuyển nhưng công việc của bố nó không đợi được nữa. Bố bảo tuần sau sẽ chuyển đồ và rút hồ sơ ở trường.

Ngồi vào bàn học, vẫn ánh đèn ấy sao mọi thứ như nhoè đi trước mắt nó, nó sẽ đi, sẽ xa tất cả. Nó không tin, tự véo vào má một cái, nước mắt lại trào ra vội vã hơn. Không! Nó đã quá gắn bó, dù đã xác định là sẽ xa nhưng đột ngột quá. Khoảng thời gian ngắn ngủi nó vốn tưởng sẽ trân trọng cuối lớp 12 bên bạn bè nó giờ cũng không còn. Nó như khóc nức lên, trong tâm trí nó hiện lên ba mươi hai đứa quỷ trong lớp, Cô chủ nhiệm của nó, con đường đê, bờ sông bình lặng…, Không! Không

Những ngày tiếp theo thật u buồn. Nó đã xin bố mẹ cho nó thời gian chia tay lớp nhưng lại dặn họ không được cho bạn bè, thầy cô bíết gì cho đến phút chót. Mỗi giờ học hầu như nó không nghe được gì, nó cứ ngắm hết đứa này đến đứa khác. Trông lũ quỷ ấy đứa nào cũng như mệt mỏi lắm nhưng thật rạng rỡ, vui vẻ bên nhau. Nhiều khi nước mắt chỉ trực trào ra, nó không thể nghĩ trong những giờ phút cuối bên nhau này nó lại phải nói lời chia tay trước. Nó nhìn khắp lớp một lượt và bắt gặp ánh mắt hắn nhìn nó. Ánh mắt ấy sao lạ quá. Nó tránh đi, nó không dám nhìn vào ánh mắt ấy. Nó như không có khả năng nói lời chia tay. Cứ thế thời gian một lúc một vội vã nhưng trái tim nó cứ ì lại, đông cứng trước cái rét trời đông hay trái tim nó không muốn đập theo nhịp thời gian. Từng ngày trôi qua nó càng thêm hoảng sợ. Muốn đưa tay ra níu giữ tất cả. Dẫu biết không lâu nữa chúng sẽ lại gặp nhau dưới trời Hà nội, nhưng sẽ không có đủ ba mươi ba đứa, sẽ không phải lớp học này, không phải trong khoảnh khắc quan trọng đối với tất cả chúng nó. Dẫu bíêt nó sẽ không phải đội trời chung với hắn nhưng sao nó lại thoáng chạnh lòng. Sẽ không ai trêu nó, chọc tức nó. Đột nhiên nó thì thầm gọi “chó lùn” ,nước mắt lăn dài trên gò má.

Còn một tuần nữa nó đi rồi. Hôm đó nó đứng trước lớp mời cả lớp đi chia tay, đứa nào cũng trố mắt nhìn nó, nhưng rồi có những cái nắm tay, cái véo má, những cái ôm và cả những lời thân thương. Buổi liên hoan không buồn, mà thật đầm ấm, vang tiếng cười. Trái tim nó được sưởi ấm, ở giữa vòng tay bạn bè thật hạnh phúc, nó thấy yên lòng biết bao. Hình như nó quan trọng vấn đề quá. Nó chỉ ra đó sớm hơn lũ kia vài tháng thôi, rồi mọi người lại sẽ gặp nhau. Sao phải buồn thế chứ. Rồi chúng nó hát hò tưng bừng, chụp ảnh với nhau. Nhưng nó lại chẳng thấy bóng dáng hắn đâu. “Kẻ thù không đội trời chung của nó”, thằng bạn thân của nó. Chợt nó thấy ở góc xa có ánh mắt đang nhìn nó, ánh mắt ấy như xoáy sâu vào nó, nó không tránh nữa mà nhìn thẳng vào ánh mắt ấy, không có nụ cười nào, không có lời cáu gắt nào, nó chỉ cảm nhận được ở đâu đó trước ngực trái tim nó như thắt lại, nó như vừa mất một cái gì đó quan trọng lắm, nó bất giác thấy lạnh, và dường như có gì đó trong ánh mắt ấy khiến nó bối rối. Nó không bíêt, không hiểu cảm giác đó là gì, nhưng hình như có hai đứa ngốc nào đó đã bỏ lỡ rất nhiều thứ, bỏ lỡ nhiều ngày nắng đẹp, nhiều buổi đông ấm áp, nhiều nụ cười, nhiều lời nói …

Gìơ nó ngồi trên xe hắn, hắn đèo nó ra bến xe bus. Lần cuối. Nhiều lần nó ngồi sau hắn nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên không có tiếng cáu gắt của nó. Không hiểu sao cả hai cùng im lặng. Nó nghĩ mông lung, dường như nó đã muốn nói rất nhiều, NÓ VÀ HẮN, có lẽ nó sẽ nhớ hắn lắm, những khoảnh khắc trêu đùa, cãi lộn, giờ nghĩ lại nó thấy thật trẻ con nhưng cũng thật ngọt ngào… Trời đã tắt nắng, ánh nắng cuối đông yếu ớt, nó và hắn giờ đây đang cùng một bầu trời, cùng một con đường, cùng một chiếc xe và có lẽ cùng một tâm trạng.

- Không còn người để trêu chắc là cậu khó chịu lắm đây!

Nó lên tiếng còn hắn vẫn chỉ im lặng. Liệu có giống mình, hắn đang mong con đường này dài mãi, dù chỉ là những phút im lặng bên nhau hiếm hoi và ngắn ngủi, nhưng sao trái tim nó thấy bình yên, ấm áp lạ kì. Hay phải chăng trái tim nó đã luôn được sống trong cảm giác ấy mà nó không hề hay biết. Hai tay bâng quơ khẽ đặt lên lưng áo hắn, nó nhẹ khép mắt lại và cảm nhận từng làn gió luồn vào tóc nó, tiếng vòng quay của bánh xe đều đều, chậm chậm như chính tâm trạng nó lúc này… Đã đến bến xe. Nó bước xuống, hai kẻ thù nhìn nhau rồi nó cười, hắn cũng cười như một lời tạm biệt cho một “mối thù” con nít một tình bạn và…

Sáng chủ nhật, bầu trời sáng rõ, gió nhẹ thổi. Se lạnh. Nhưng nắng ròn ruộm đến lạ kì, giữa trời đông những tia nắng ấy như khiến lòng nó ấm hơn, nó cùng bố mẹ bước đi trên con đưòng đê ra bến xe khách. Nó nhìn một lượt, lưu giữ thật kĩ hình ảnh từng ngọn cỏ, từng hòn đá, dòng sông, như thường lệ nó thấy lòng bình yên, nhẹ nhõm. Nó tin không lâu đâu nó sẽ trở lại, về nơi đây. Nó mỉm cười với nó, tự tin vào những tháng ngày sắp tới. Nó sẽ đậu đại học, sẽ gặp lại bạn bè. Và nó sẽ lại “đội trời chung” với hắn. Nó đưa tay lục trong ngăn cuối của balo nhẹ nhàng cầm lên một đĩa CD được tự tay làm, trang trí, với những bài hát mà nó biết rõ ca sĩ là hắn, tên chiếc đĩa được nắn nót “Tặng chó lùn của tớ”. “Ai là chó lùn của hắn chứ. Hừ, đúng là đồ đáng ghét ”. Chẳng biết từ bao giờ có một con nhóc đã khắc tên kẻ thù của nó vào trái tim, sâu thẳm và thân thương lắm. Nó thầm gọi tên hắn- kẻ thù không đội trời chung với nó, kẻ thù của trái tim nó.



 

Kẻ thù của trái tim

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Welcome to you!
««♥»»--B1-FORUM.CO.CC--««♥»»
-‘๑’- Chào mừng bạn đến với diễn đàn của lớp 11B1 -‘๑’-
-‘๑’- Khóa 2009-2011 trường THPT Gò Vấp !!! -‘๑’-
-‘๑’- Chúc bạn có những phút giây vui vẻ ! -‘๑’-

-‘๑’-» Nếu đã có tài khoản, đăng nhập tại đây:«-‘๑’-
Username:
Password:
Remember me?

»»» Chưa có tài khoản? Nhấn vào đây để đăng ký «««
Sử dụng mã nguồn PhpBB2
© 2009 - 2010 Nhóm phát triển website và thành viên .
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.


Forum Blogtruyen
Free forum | Kinh tế, Luật, Tài chính | Company | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất