Tiếp theo
Part1, Tôn Ngộ Độc sau khi nghe những lời tỉ tê của Tể tướng, máu anh hùng rơm trỗi dậy, anh đã kí một hợp đồng béo bở để mang sách về cho tể tướng với gía trị hợp đồng là 20 cây vàng “9 số 4″ (một thương hiệu vàng nhái “4 số 9″ khá nổi tiếng thời bấy giờ ở bên Tàu). Lại nói về Tể tướng tuy xót tiền nhưng nghĩ sau này thành công, đức vua ắt sẽ thưởng hậu hĩnh gấp bội phần nên gật đầu đồng ý, không quên dặn dò kĩ lưỡng là cấm hé răng cho bất kì ai thân phận của ngài.
Tôn Ngộ Độc, sau khi nhận được hợp đồng béo bở liền tới ngay quán Một con vịt, tụ điểm “ăn chơi, bay nhảy, lắc… vòng” quen thuộc của cả bọn.
Hội của Tôn gồm 4 người, tất cả đều là dân chơi lừng lẫy: Đường 3 Tạm – một hacker khét tiếng, chuyên gia trèo tường lửa, mở khóa, phá Phéc-mơ-tuya bảo mật, gây thiệt hại cho các tập đoàn bán rong quần áo không biết bao nhiêu mà kể. Đường thích nhất uống cafe đen nhiều sữa, nhưng khổ nỗi khi gọi đen mà đòi nhiều sữa thì người ta bắt tính thêm tiền, thế là cậu đành thay tạm, lâu dần cũng ghiền, bạn bè quý mến gọi thành Đường Pha Tạm.
Sa Tinh Tinh, dân chơi khét tiếng với nhiều biệt tài: nấu cơm, rửa bát, quét nhà, giặt quấn áo, bế em, cho con bú… Thành tích đạt được như vậy là nhờ quá trình xuất khẩu lao động ở
[You must be registered and logged in to see this link.], anh cũng là người sẽ đảm đương nhiệm vụ lo visa cho cả hội (tính tình cần thận, không bao giờ lo mất visa như thủ môn tuyển Việt Nam vừa rồi).
Trư 8 Giới, đúng như tên gọi – Trư cưa gái như thần, “tám” cả ngày không mệt, “chém gió” thôi rồi, chỉ bằng một vài lời mật ngọt trong ngày kỉ niệm “Quốc tế cá sấu” anh đã khiến bao cô gái chết như điếu đổ, nhẩy bổ vào yêu, vậy nên còn có tên là Trư Sát Gái. Nhiều lúc bị các nàng vây quanh không thể thoát đi cùng anh em trong hội, chàng chỉ biết ngửa mặt lên trời than đôi câu thơ tình bất hủ:
Hỡi thế gian, tình ái là chi
Mà tại sao, gái không cho con đi!
Còn Tôn Ngộ Độc, tên thật là Tôn Ngộ Không – hồi bé hay chơi đồ hàng với mấy cô bé hàng xóm, một lần chơi trò nấu cơm bằng đất sét, Tôn ăn rồi bị ngộ độc phải đi cấp cứu, từ đó bạn bè gọi là Tôn Ngộ Độc. Như ta đã biết, Tôn là tay đua cừ khôi, nhiều lần giật giải nhất các cuộc thi “3 bánh toàn khu”, “đạp vịt toàn công viên” như Thủ Lệ, Thống Nhất, Tuổi Trẻ… tiếng tăm lừng lẫy, vang dội khắp vùng.
Tôn mang kế hoạch của mình bàn với các chiến hữu và được
[You must be registered and logged in to see this link.] nhiệt liệt, cả hội nhất trí sẽ lên đường sớm. Khổ nỗi là bây giờ gần tết nên vé tàu xe, máy bay rất khó đặt.
Cuối cùng, cả hội nhất trí sẽ đi bằng xe 3 bánh, Tôn đã có 2 cái ở nhà nên chỉ phải tới chợ Giời sắm thêm 2 cái nữa. Bữa hôm đấy, cả hội ăn uống no say và lâu lắm bà chủ quán Một con vịt mới lại được Tôn trả tiền đầy đủ, còn bo thêm 10 ngàn (toàn xu 2 trăm, mang theo tổ nặng phao câu).
Ngày xuất phát đã tới, tay xác nách mang, người thì bàn chải, người thì gối ôm, người lại vác cả gấu bông với cả mèo kitty, tất cả đều đã sẵn sàng trên 3 bánh của mình.
Ngày đầu tiên là một ngày thật đẹp giời, nắng rơi từng giọt trên lá cây lộp bộp, gió mơn man thổi nhẹ qua hàng lông nách mới nhú của Trư làm chàng thấy khoan khoái lắm.
Sa và Đường cũng mải mê nhìn từng đàn bướm trắng thoắt đậu thoắt bay trên những luống cải xanh hơi nhàu nát do dạo này có mốt chụp ảnh hoa cải. Còn Tôn thì đắm mình trong mầu vàng óng ả của đồng lúa chín, chàng thầm nghĩ: đó chắc là loại lúa mì tốt nhất được lựa chọn để làm nên bia Halida mà ti vi
[You must be registered and logged in to see this link.] đây mà!
Bất chợt, Trư kêu ré lên:
- Chết tao rồi!
Làm cả hội giật mình hết cả nảy. Hóa ra, trong khi đang lim dim tận hưởng làn gió thổi qua nách, Trư không nhìn đường nên đã đâm vào một đống phân bò to tướng của một bác nông dân nào đó ủ ven đường.
Thế là cả hội phải dừng lại sớm hơn so với dự định.